và nó vừa kết thúc tối hôm qua
2020 bắt đầu, điều này cũng không có gì quá đặc biệt. Ngày 31.12 sang ngày 1.1 thì thật ra cũng chả khác gì lắm một đêm nào đó trong năm, thế nhưng người ta vẫn thích gán vào đâu đó những điều đặc biệt, tạo cho dòng chảy thời gian vài ba chỗ trồi chỗ sụt để nhấn mạnh vào cái nét mong manh của những sự vật hữu hạn. Và trớ trêu là mình cũng thích điều đó.
10 năm vừa qua là một câu chuyện cực kì dài, nhiều chỗ hay ho và nhiều cái gọi là bước ngoặt. Thú vị làm sao khi mà mình gói ghém khá trọn vẹn một đoạn đường đặc biệt vào trong thập kỷ đó. Từ 18 tuổi vừa chạm ngõ đời đến khi đã tự chủ được cái gọi là “bản thân”, tình cờ mọi thứ lại vừa ngay ngắn, như cái cách nhân loại vẫn hay tin vào những cột mốc đặc biệt. Vậy giờ hình dung xem, mình sẽ nói gì với cậu trai mới lớn vừa đi đón giao thừa về của năm mới 2010?
Để bắt đầu thì tôi muốn chào cậu, dù hơn nhau 10 tuổi, nhưng về vai vế thì chúng ta ngang hàng, vì tôi là …cậu =))), thế nên tôi chả xưng hô anh em chú cháu gì, chỉ xưng “tôi – cậu” như những ngày xưa nhé. Mười năm qua dài lắm, và nó đủ hay để kể, nhưng nếu kể hết chắc là kém hay, và cả ai lại đi spoil phim hay như thế cho trẻ con, nhờ?
Chỉ cho cậu một tin vui rằng cậu sẽ đạt được khá nhiều thứ vượt mong đợi, và nhìn chung là niềm vui luôn song hành, đó là may mắn vượt lên trên hàng triệu người rồi đấy. Vui thế nào thì cậu tự khám phá, nhưng trên hành trình đó, hãy lắng nghe những chỉ mục này, nó là những chắt lọc tuyệt vời nhất của 10 năm, hãy xem nó như một cái “tl;dr” cho bản thân mình, nhé. Xem nào, trên đường đi sắp tới..
Sẽ có những sự đổi dời, về nơi chốn, về niềm tin và cả về những điều khinh-trọng
Những thay đổi về mặt vật lý là thứ dễ nhìn thấy, và nó cũng đóng vai trò nền tảng cho muôn vạn thứ khác. Cơ thể cậu, thành phố cậu sắp đến, những nơi cậu sẽ ở và con đường cậu sẽ đi… cậu hẳn đã chuẩn bị cho các chuyển dịch đó.
Nhưng cả niềm tin, những quan niệm, góc nhìn và phương thức cậu đối diện với những vần đề mới… cũng sẽ có nhiều ngã rẻ bất ngờ. Những điều cậu yêu thích, cậu nghĩ cậu sẽ yêu thích, theo đuổi hay chối bỏ hay ghét đến mức luôn né tránh, cũng không ngoại lệ. Bật mí là chỉ vài tháng trước khi kết thúc thập kỉ này, cậu chuyển sang thích ăn dứa, plot-twist khủng khiếp đấy thấy chưa?
Sẽ có những chia ly, mất mát, và hãy luôn trân trọng chúng nó
Người cậu nghĩ sẽ là dấu mốc cuối cùng hóa ra lại không, người cậu luôn bất an khi rời xa, hóa ra lại không hẳn thế. Người cậu nghĩ sẽ nhìn thấy nhau suốt đời, hóa ra cũng không có cơ hội chào nhau. Người cậu chưa từng gặp, trở nên thân thiết, rồi lại trở thành người sẽ không bao giờ gặp nữa. Điều đó đôi khi làm cậu buồn, nhưng mà có sao đâu nhỉ, đó chính là thứ tuyệt vời nhất đấy.
Bên cạnh những ngọt ngào, thế gian này có cả trăm hương vị hay ho khác mà ta luôn phải nếm thử. Và nó sẽ bắt ta nếm, sớm thôi.
Sẽ có những lúc cậu tự hỏi “liệu mình có phải là mình của ngày xưa?”
Cậu sẽ hỏi mình nhiều lần, cả về mặt vật lý lẫn tinh thần. Ngay giờ phút này đây khi viết cho cậu mấy dòng này tôi cũng đang thắc mắc liệu đó có phải là tôi không. Tại sao tôi lại chuyển sang thích cái này và say mê cái kia, vứt bỏ đi cái nọ và không hài lòng với cái đó? Khúc cua nào trên con đường đó, tôi đã lỡ bỏ qua? hay là tôi mới chết hôm qua và có ai đã tiếp nhận hết số kí ức này? Không có câu trả lời, và điều đó …phần nào nhấn nhá cho cái sự tồn tại của ta, vì cậu biết cậu đang tiếp diễn và biển hóa, dù đôi khi hơi nổ não tí.
Luôn có những người xấu, luôn có những thị phi, những thứ thương tổn ta
Rời xa những vùng an toàn luôn thế, nó cho ta một bức tranh thực tế và những điều góc cạnh hơn. Nhiều khi cậu tổn thương chỉ vì một hai lời nói của người tham gia giao thông, tổn thương vì buộc phải vứt bỏ niềm tin đã đặt vào một ai đó, tổn thương vì những thành tựu không được công nhận. Qua vài ba năm, cậu hiểu rằng bản thân cần phải thôi dựa dẫm và luôn đòi hỏi người dưng phải yêu thương mình…
Nhưng số lượng người tốt, những điều vui vẻ và thành tựu vẫn chiếm số nhiều hơn
Người ta bảo cứ 1 lời chê thì cần 7 lời khen để đối trọng lại, một điều tiêu cực xảy ra cần 7 điều tích cực để giúp tinh thần phục hồi. Vậy mà sau 10 năm trời cậu vẫn vui vẻ, vẫn nhiều niềm tin và sự bình tâm, thì cậu hình dung những điều tốt đẹp đã đến nhiều biết cỡ nào. Bạn bè mới, những chiến hữu và đồng đội, những bạn bè sẽ gắn bó dài lâu và những sản phẩm tuyệt vời ra đời. Khó mà đếm hết trong một bài kể.
Vậy nên hãy làm, hãy thử và hãy quyết định..
Vì cậu vẫn luôn là một người đưa ra những quyết định tốt nhất cho bản thân cậu, may mắn thay.
Cậu tự hiểu mình không phải người đưa ra một quyết định nhanh như người khác, nhưng cậu lại có khả năng cảm nhận về bản thân cậu tốt nhất. Vì làm gì có ai hiểu cậu hơn cậu, nên 10 năm qua cậu luôn làm tốt việc lựa chọn một điều gì đó cho bản thân. Hãy tự tin và luôn làm tốt.
Mười năm qua, cậu “thứ gì cũng dám trân quý, thứ gì cũng dám lãng phí”, và điều đó thật tuyệt vời. Đôi khi điểm hay không nằm ở chỗ ta chọn rẽ sang trái hay sáng phải ở một ngã ba, điểm hay là ta đã dám đến đó và dám chọn, bất luận trái hay phải.
Quan trọng nhất, hãy tận hưởng và trải nghiệm, tôi đã thấy cậu làm tốt điều này.
Là người cầm lái, là người lữ hành và cả là người đạp xe, cậu sẽ hơi mệt mỏi và căng thẳng vì những vai trò mình phải nắm giữ. Tuy nhiên hãy làm sao để khi nhìn lại thứ cậu cảm thấy không phải là “sự nuối tiếc ngập tràn”, mà là cảm giác nhẹ nhàng vì đã được trải nghiệm tất cả thắng thua, được mất, yêu hận, vui buồn.
Nhìn chung một thập kỉ vừa qua là thập kỉ của sự trải nghiệm và thích ứng, và mình hài lòng về nó cho đến tận những phút giây cuối cùng. Giờ này chưa có lá thư nào đến từ 2030, vậy là cổ máy thời gian chưa được phát minh thật.
Nhưng mình tin là mình sẽ lại làm chính mình ngạc nhiên vào thời điểm review đó.
Tạm biệt một lần mười năm, với niềm tự hào rằng quãng thời gian đó là một thứ quý giá mà mình đã có được.